Con Hàng Bói Lởm Và Anh Tổng Mê Tín - Chương 85
Trong một khách sạn năm sao ở trung tâm thành phố, Quang Tuấn đã uống khá nhiều, anh ta vừa trở về sau một cuộc xã giao với đối tác, khách sạn này chính là nơi thân thuộc của anh ta mỗi lần hẹn hò gái gú.
Hôm nay anh ta không mang theo cô gái nào đến, bởi vì đã có Ngọc Hân.
Anh ta vừa tắm rửa xong xuôi, trên người chỉ quấn một cái khăn tắm ngang hông, để lộ cơ bụng và và khuôn ngực rắn chắc. Người đàn ông này rất xem trọng vẻ bề ngoài, cho nên anh ta rất chăm chỉ tập luyện thể dục thể thao.
Tiếng chuông phòng vang lên, anh ta lững thững đi ra mở cửa.
Ngọc Hân đứng bên ngoài, anh ta vừa mở cửa ra đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc khắp mọi nơi, cô ta mặt không biểu cảm gì, thấy cửa được mở thì cô ta bước vào trong.
Quang Tuấn đóng cửa phòng lại, không cho Ngọc Hân có thời gian nghỉ ngơi, liền xô cô ta lên chiếc giường king size ở bên trong, rồi bắt đầu tận hưởng. Chiếc váy cô ta mặc trên người rất nhanh bị xé toạc rồi vứt xuống sàn nhà. Anh ta bắt đầu gặm nhấm khắp nơi trên cơ thể trắng mịn của cô ta, anh ta biết điểm nhạy cảm của người phụ nữ này, nên không cần phải lo không có sự phối hợp.
Mặc dù cô ta không thích người đàn ông này, nhưng không thể phủ nhận ở kỹ năng giường chiếu, người đàn ông này rất giỏi. Sau khi anh ta đốt lửa ở những điểm mẫn cảm trên người cô ta, cô ta không thể nào nằm yên được nữa, mà bắt đầu tấn công nhau. Cuộc hoan ái như thế này khiến cô ta vô cùng kích thích, dù cô ta biết người đàn ông này là một con mãnh thú, chẳng qua chỉ xem cô ta là một vật làm ấm giường mà thôi.
Sau vài lần vui vẻ, cô ta như một con cún mắc mưa, nằm mềm trong ngực của Quang Tuấn, còn anh ta thì không có dấu hiệu xuống sức nào.
Anh ta vừa vuốt ve thân thể trần như nhộng của Ngọc Hân vừa nói:
“Dù thế nào thì cũng chỉ có tôi mới thỏa mãn được em thôi.”
Nhưng Ngọc Hân không nói gì, cô ta đâu còn sự lựa chọn khác chứ, anh ta muốn nhục mạ thế nào thì cô cũng không mở miệng ra nói một lời.
“À, em đã nghe nói gì chưa? Thằng người yêu cũ của em nghe nói sẽ kết hôn với con bé kia đấy?”
Chủ đề này thành công thu hút sự chú ý của Ngọc Hân, cô ta ngẩng đầu lên hỏi:
“Con bé nào?”
“Con bé nhỏ nhắn xinh xắn mấy lần gặp qua đó, nghe nói là đang làm đầu bếp ở nhà hàng của tập đoàn S.”
“Thông tin này ở đâu ra vậy?”
“Mẹ cậu ta đi chơi với mấy phu nhân kia nói ra, đáng tin cậy đấy.”
“Không thể nào.”
“Sao thế? Tiếc à? Hay là không chấp nhận được?”
“Em không có ý đó, nhưng mà tính anh ấy thế nào em hiểu, vừa chia tay với em được mấy tháng, không đời nào có chuyện đó đâu.”
“Vậy sao? Nếu em hiểu cậu ta như thế, thì sao lại bị đá? Không phải cậu ta nói với em là cậu ta đã có người khác rồi sao? Hẳn là cô bé đó nhỉ?”
Ngọc Hân rơi vào im lặng, nhưng sau đó lại nghe Quang Tuấn nói:
“Cô bé đó mùi vị chắc rất tươi mới, tôi thật muốn nếm thử một lần.”
“Anh….”
Mấy ngày hôm sau, Hạnh An vẫn đi làm việc bình thường, từ ngày lên làm bếp chính cô sấp mặt hơn mỗi ngày, nhưng được cái phúc lợi của bếp trưởng thì tốt hơn, không những mức lương tăng lên đáng kể, mà cô có hai ngày nghỉ một tuần.
Quan hệ giữa cô và con hàng Minh Trí cũng vì bữa nhậu mà tốt lên đáng kể, con hàng đó cứ rảnh rỗi là nhắn tin cho cô, nói đủ thứ chuyện trên đời, chủ yếu là nói xấu Minh Khang.
Hai người này chắc chắn không phải anh em ruột đâu nhỉ?
Hôm nay là một ngày trong tuần, Hạnh An vẫn đi làm đúng giờ như mọi ngày, nhưng bình thường, trong tuần thì lượng khách sẽ ít hơn so với cuối tuần, mọi người cũng đỡ áp lực hơn.
Lúc bắt đầu có khách, Hạnh An cũng chuẩn bị đứng bếp, nhưng lúc này, Minh Anh chạy vào, nói với cô:
“Hạnh An, có một vị khách muốn gặp cô.”
“Gặp tôi? Ai vậy?”
“Không biết, một người phụ nữ, nhìn trẻ trung xinh đẹp lắm, cô ra xem thử thế nào.”
“Ở đâu vậy?”
“Phía bên góc bên trái ấy.”
“Ừ.”
Hạnh An đi nói với Đình Thông một tiếng rồi đi ra theo hướng dẫn của Minh Anh, ai ngờ gặp phải Ngọc Hân.
“Là cô muốn gặp tôi à?”
“Đúng thế.”
“Có việc gì cô nói nhanh lên, tôi còn phải làm việc.”
Ngay lập tức, ‘bốp’ một cái tát như trời giáng xuống mặt của Hạnh An, cô không kịp phòng bị lùi ra sau mấy bước, đụng phải dây hàng rào.
Cũng may ở góc này khuất, nên không ai thấy được.
Hạnh An cảm thấy cái gì đó sệt sệt chảy ra từ mũi và khóe miệng của cô.
Cô nhanh chóng định thần sau cú tát kia, thật sự rất mạnh, đến mức đầu cô ong ong lên.
Sau khi hít vài hơi, Hạnh An đứng lên, đáp trả cô ta một tát giòn tan, không hề kém cạnh so với cái tát cô vừa mới được nhận.
Cô ta cũng hét lên một tiếng ‘A’ rồi ôm mặt lùi mấy bước.
Hạnh An nhỏ con hơn Ngọc Hân, nhưng sức của cô lại vượt trội hơn, bởi vì cô được học võ từ nhỏ, lực tay của cô rất mạnh.
Dạo này cũng xuống sức bớt rồi, chứ không có khi Ngọc Hân phải đi làm lại bộ răng mới cũng nên.