Con Hàng Bói Lởm Và Anh Tổng Mê Tín - Chương 130
Trước giờ cô có hai mối tình, đều là thời sinh viên, quen nhau được khoảng hơn một năm rồi chia tay, nhưng cũng là chia tay trong êm đẹp, bởi vì cô học hai chuyên ngành cùng một lúc, không có thời gian để hẹn hò, nói chuyện yêu đương. Cả hai cuộc tình đó đều là bạn trai cũ của cô nói lời chia tay trước, và cô cũng không níu kéo, bởi cô biết lúc đó bản thân thật sự không thể dành thời gian cho họ được, chi bằng để họ đi tìm một người thích hợp hơn.
Nhưng trường hợp này cô lần đầu tiên gặp phải.
Người vừa mới tỏ tình với cô hôm trước, lại bị bắt gặp vào khách sạn với người phụ nữ khác, cái này nói ra chắc người ta cười thối mặt nhỉ?
Cô cảm giác bản thân chưa có bồ mà đã cao thêm một đoạn vì cặp sừng sắp được cắm trên đầu rồi. Lần trước thì nguyền rủa anh bị người yêu trồng cho một thảo nguyên đầy cỏ, bây giờ thì chính cô đang có nguy cơ đó.
Không lẽ nghiệp tới nhanh thế sao?
Rất nhanh cô đã nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Minh Khang cùng thư ký và diễn viên Thanh Ngọc cùng trợ lý của cô ta đi theo lối ra của khách VIP.
Anh thì đang nhìn vào điện thoại, có vẻ như là đang đọc tin nhắn của cô, còn thư ký của anh đang cầm chiếc vali cùng với ipad.
Diễn viên Thanh Ngọc khuôn mặt rạng rỡ tràn đầy sức sống.
Bốn người vừa ra khỏi lối đi VIP thì bị rất nhiều phóng viên vây lấy, ánh sáng flash của máy ảnh liên tục chớp chớp, theo hướng của họ.
Cỏ vẻ như Minh Khang không ngờ được phóng viên lại có mặt đông như vậy, anh nheo mày lại, rõ ràng là không thích tình huống này chút nào. Anh nhìn sang Thanh Ngọc bên cạnh, cô ta cũng tỏ vẻ luống cuống như thể cô ta cũng không đoán trước được chuyện này.
Vì lịch trình của Minh Khang hoàn toàn được bảo mật cho nên tình huống như thế này chưa từng xảy ra, anh cũng không có sự chuẩn bị nào, chỉ có thể ra hiệu cho thư ký xử lý. Nhưng rõ ràng một rừng phóng viên như thế này một mình thư ký thì không giải quyết được đâu.
“Thanh Ngọc, cho hỏi cô và bạn trai vừa mới đi du lịch về phải không?”
“Chuyện hai người ở khách sạn chung, bị phóng viên chụp lại, cô có muốn nói điều gì không?”
“Tổng giám đốc tập đoàn S thật sự là bạn trai cô sao?”
“Lần này hai người có định công khai luôn không?”
“Tình cảm của hai người bền chặt như vậy, có thể tiết lộ cho chúng tôi biết khi nào thì có tin hỷ không?”
“Thanh Ngọc, cô hãy cho chúng tôi một câu trả lời, cũng là cho fan của cô một câu trả lời đi ạ.”
Minh Khang đối với những câu hỏi này thì rất bất ngờ, anh nheo mắt nhìn kỹ đám phóng viên này, rồi nhìn thư ký, thấy anh ấy nói thầm với anh mấy câu.
“Sao cậu không nói sớm chuyện này với tôi?”
“Tôi cũng vừa mới đọc được tin tức.”
“Xử lý gấp cho tôi.”
“Vâng.”
Đúng lúc này thì điện thoại của anh vang lên, là Minh Trí gọi.
Minh Khang đi ra xa một đoạn, tránh ồn ào rồi bấm trả lời:
“Anh, anh đã làm chuyện gì vậy hả? Sao trên mạng tràn lan hình hai người đi khách sạn thế? Chị dâu cũng biết tin này rồi đó.”
“Chuyện này không phải sự thật.”
“Vậy thì anh tìm cách nói chuyện với chị ấy đi. Có lẽ chị ấy đã hiểu nhầm rồi đấy, lúc nãy chị ấy đi đón anh, hai người gặp nhau chưa?”
“Chưa? Cô ấy nhắn tin với anh bảo có việc đột xuất không đi đón được.”
“Thôi xong đời anh rồi, chị ấy có lẽ đọc được tin tức, nên bỏ về cũng nên, lần này thì toang thật rồi.”
“Chuyện này chú nói bên bộ phận công chúng xử lý càng sớm càng tốt đi.”
“Vâng, đang xử lý nãy giờ rồi.”
“Ừm.”
Còn ở bên kia, Thanh Ngọc sau khi bị phóng viên vậy quanh, cô ta hơi lúng túng một chút, sau đó cũng cười cười chào mọi người, rồi trả lời:
“Chuyện tình cảm là chuyện cá nhân, tôi chỉ muốn mọi người nhìn tôi với những cống hiến của tôi trong nghề, chứ không phải chuyện đời tư, vì vậy cho phép tôi được giữ chuyện tình cảm làm của riêng mình.”
“Chúng tôi biết cô rất nghiêm túc với nghệ thuật, nhưng có tin vui thì chúng tôi vẫn mong được gửi một lời chúc mừng tới cô.”
“Tôi xin ghi nhận ạ, nếu như thật sự có tin vui hay hỷ sự như mọi người nói, tôi chắc chắn sẽ chia sẻ với mọi người đầu tiên.”
Đúng lúc Minh Khang trả lời điện thoại xong, cả bốn người được nhường đường bước lên xe.
Hạnh An đứng nấp sau bức tường, thu hết thái độ, biểu cảm từng người một.
Không thể không nói, Thanh Ngọc ứng biến rất tốt, gặp tình huống bất ngờ nhưng cô ta chỉ lạc vài nhịp rồi lấy lại bình tĩnh nhanh chóng. Nhưng quan trọng là câu trả lời của cô ta không hề phủ nhận hay khẳng định chuyện tình cảm giữa hai người.
Trả lời kiểu này, phóng viên ta hồ tưởng tượng ra bài viết!
Còn Minh Khang thì không để tâm lắm, đồng thời cũng không lên tiếng đính chính, cô cũng không biết ý của anh là như thế nào nữa.
Một ngày tưởng chừng rất vui, hoá ra lại thảm đến mức này.
Cô chưa từng nghĩ bản thân mình khi đọc được tin tức này, khi nhìn hai người đó đi cùng nhau, lên cùng chuyến xe, lại khiến lòng cô khó chịu đến như thế.
Ban đầu là kháng cự, rồi thân thiết hơn một chút, bây giờ lại đang trong mối quan hệ mập mờ, đoạn đường này không quá gian nan nhưng cũng không bằng phẳng, vậy mà khi tưởng chừng có thể nắm tay nhau đi cùng một đoạn đường, thì lại bão tố ập đến.
Cô chưa hỏi anh, cũng không biết sự thật trong đó là như thế nào, nhưng sao cô thấy hụt hẫng quá vậy?
Hạnh An cứ đứng đó nhìn chiếc xe từ từ lăn bánh cho đến khi khuất mắt cô.
Cô đi như người mất hồn ra bắt taxi, lần này cô không muốn về nhà, cũng không muốn đi làm chút nào cả.
Cô gọi điện cho Đình Thông báo không khỏe, xin nghỉ làm một hôm, rồi tắt máy ngồi lên taxi đi tới quán ăn của Đăng Khôi.
Ai ngờ gặp phải cảnh cậu ấy và một người phụ nữ đang ôm ấp, hôn hít nhau ở trong quán.