Mảnh Vỡ Thanh Xuân - Chương 64. Quét phòng và giành ca trực
Chuyện quét phòng không phải chỉ là vấn đề của riêng một mình phòng Lãng Thúy mà còn của phòng An Diệp. Các bạn trong phòng cũng chia nhau các ca trực. Nhưng dường như mọi người không mấy hài lòng với nhau. Đến ngày quét phòng của My, Đan Tâm phàn nàn.
– Cái phòng gì mà dơ èm không chịu quét vậy.
Cô hỏi An Diệp.
– Sáng giờ mày thấy con My quét phòng lần nào chưa?
An Diệp lắc đầu.
– Chưa.
Đan Tâm bực mình.
– Tao trực thì tao quét tối ngày. Tới nó thì nó còn không quét để dơ èm. Phải để người ta nói hay gì.
– Thôi. Chắc tí nó quét đó. Ở chung mà.
– Thêm con Hà ở nhà như tiểu thư, cái gì cũng không biết làm. Quét phòng, lau nhà giặt đồ cái gì cũng không làm được.
– Thôi!
An Diệp cố gắng xoa dịu cơn nóng giận của bạn. Nhưng thật sự chính cô cũng chịu không được lối sống của bạn cùng phòng. Đến tối đó, Đan Tâm thật sự đã nói chuyện này với Trà My.
Không khí căn thẳng làm người ta khó chịu. Đan Tâm bước ra ngoài trong sự lo lắng của mọi người. An Diệp hỏi.
– Sao rồi. Nó có nói gì không?
Lãng Thúy ngồi trên cầu thang quan sát. Mặt của Đan Tâm khó chịu vô cùng.
– Tao nói nó rồi, mặt nó cọc lắn. Miệng cứ lầm bầm như chửi tao. Kêu từ từ thì quét nhưng nhìn khó chịu lắm.
Nói rồi Tâm ngồi xuống mặt buồn thiu, một kỉ niệm ùa về trong chốc lát. Mắt cô rưng rưng.
– Hồi đó tao có học tiểu học chung với My. My cũng là một trong số những người ăn hiếp tao lúc đó. Giờ tao lại học chung với nó, ánh mắt nó nhìn tao làm tao nhớ tới lúc đó. Nhìn vẫn khinh khi và dè biểu tao.
Một việc bất ngờ được tiết lộ làm ai cũng ngạc nhiên. Lúc trước chỉ tưởng Đan Tâm học chung với Hoàng Hà mà giờ có thêm Trà My. Diệp an ủi.
– Chắc nó không nhớ gì tới lúc đó đâu.
Thúy gật đầu.
– Đúng rồi. Không có đâu. Chắc mày đang thấy nó khó chịu nên cảm thấy vậy. Nhiều khi nó cũng không nhớ tới lúc đó. Thì giờ mày cứ nghĩ lúc đó nó nhìn mày vậy thì trong lớp hay ở ngoài cũng sẽ có người nhìn nó như vậy.
Đan Tâm ngồi nép bên cầu thang. An Diệp khá bất ngờ, còn nhiều chuyện về cuộc sống này bản thân không biết. Nhất là về cuộc sống của Đan Tâm.
Lãng Thúy trở về phòng. Hôm nay học thao trường cả hai buổi nên cả người mệt nhoài. Nào ngờ chưa được nghỉ ngơi thì sự kiến khác đã ập tới. Chung phòng mà còn khó chịu thì nói gì đến khác phòng. Trong lớp xảy ra nội bộ lục đục còn dễ giải quyết. Ngoài lớp xảy ra tranh chắp thì càng làm người ta thấy ghét.
Tuần này đến ca trực của phòng Lãng Thúy và các bạn bên phòng công nghệ thực phẩm lớp 01. Cả đám đang đinh ninh rằng hôm nay sẽ trước ca 1 còn lớp kia trực ca 2 thì bên kia đã kéo cả đám lên trước phòng cô. Đại diện tên là Cẩm Lệ được người người ghét bỏ lên nói chuyện.
Cẩm Lệ là một bạn cấp ba chung trường với Lãng Thúy và Nguyên Linh. Nhờ sự quen biết từ bạn thân, Lãng Thúy biết được Cẩm Lệ từng chơi chung với bạn của bạn thân cô. Sau đó vì tính tình hay sân si, nói xấu người này người kia rồi bị người ta phốt. Thúy thở dài.
Cũng chẳng được cái tích sự gì nên đâu ai biết. Vậy mà tao tưởng nó học giỏi lắm.
Diệp còn bỡ ngở.
– Ủa vậy mày hong biết nó hả.
– Tao học lớp chọn, hiển nhiên nó học giỏi tao phải biết nó rồi. Đằng này đến thi còn không chung phòng thì nó có tiếng tăm gì đâu.
Thì cái con mắm đó bây giờ lại đang đứng trước cửa phòng cô, nói chuyện với trưởng phòng của phòng cô về ca trực. Minh Phương Phương ngơ ngơ.
– Giờ sao mấy đứa?
Cả phòng tụm lại nháo nhào. Phòng người ta đã kéo lên đông đủ ngay trước cửa. Nhiều khi nhìn vào còn tưởng là đang chuẩn bị đánh lộn tới nơi. Cẩm Lệ phân tích, giành ca trực 1 về phòng mình.
– Để tui nói bà nghe, phòng bà hôm nay phải trực ca 2.
– Gì? Phòng tui tuần trước mới trực ca 2 mà.
– Nhưng mà phòng tui tuần trước cũng mới trực ca 2 với phòng 201 rồi, thì tuần này phòng tui phải trực ca 1 chứ. Bà muốn đổi thì đổi với phòng tiếp theo ấy.
Minh Phương quay vào cầu cứu mọi người trong phòng nhưng nhìn ai cũng ngơ ngơ ngu ngu như nhau. Ngày mệt nhoài và cả người mệt nhoài nên chẳng ai hiểu gì. Lãng Thúy lẩm bẩm.
– Thôi mệt quá đồng ý đại đi rồi tắm đi ngủ.
– Tao nghe nó nói cũng hợp lý đó.
– Thôi cũng được, trực thêm tuần nữa đi rồi tuần sau trực ca 1 dùm tao. Tao mệt quá.
Cả đám đồng thuần rồi đi nghỉ. Nhưng chuyện không chỉ đơn giãn có vậy. Chuyện này còn kéo lùm xùm sang tới tuần trực tiếp theo và với phòng tiếp theo. Phòng sau trực chung với phòng Lãng Thúy chính là phòng của An Diệp.
Ngặt nổi, cả hai phòng đều đã trực ca 2 những 2 ngày liên tiếp. Việc đổi ca trực với nhau trở thành chủ đề nóng hổi. My thở dài.
– Vậy là phòng tui phải trực ca 2 hả.
– Đúng rồi.
Hình như cũng lười đôi co. Mà Minh Phương và Trà My lại là bạn chơi chung nên không tranh cãi gì nhiều, Trà My cũng đồng ý.