Đại Thần, Hảo Tụ Hảo Tán - Chương 6
[Hệ thống : Chúc mừng người chơi [Thệ Thủy Niên Giai], [Thiên Tân Hà Cổ], [Mạn Châu Sa Hoa], [Bạch Y Hồ Điệp], [Huyết Vũ] thành công vượt ải “Mê Gian Đạo”]
[Hệ thống : Chúc mừng người chơi [Huyết Vũ] nhận được vật phẩm quý “Hoàng Kinh Trượng”. “Hoàng Kinh Trượng” thiên biến vạn hóa, thuộc tính hoàng kim nay đã có chủ]
[Hệ thống : Chúc mừng người chơi [Mạn Châu Sa Hoa] nhận được vật phẩm quý “Hồng Mộng Nguyên Khí” x3]
[Hệ thống : Chúc mừng người chơi [Thệ Thủy Niên Giai] nhận được vật phẩm quý “Trứng thần thú biến dị” x2]
Kênh thế giới lại đồng loạt ồ lên, bọn họ rất nhanh liền nắm bắt được trọng điểm…
[Thế giới] Tiểu Hỏa Long : Khoan đã! Tại sao [Thệ Thủy Niên Giai] với [Huyết Vũ] lại đi cùng ba người kia? Không phải bọn họ khác đội sao?
[Thế giới] Hờ hững phong lưu : Có thể nội bộ lục đục, dù sao thì đại thần đệ nhất mà lại qua ải sau đệ nhị thì đúng là…haha!!!
[Thế giới] Mẫu đơn : Cứ nghĩ sẽ được xem một màn bức phá của [Mặc Tử Hiên], không ngờ [Huyết Vũ] cũng đã qua ải rồi, chẳng phải đâu lại vào đấy sao?]
[Thế giới] Một Khúc Hát : Đại thần vẫn là đại thần, chúng ta vẫn chỉ là những kẻ ngồi hóng!!!
Mặc kệ kênh thế giới huyên náo như thế nào, bên phía Túc Mạch Dao vẫn là một mảnh tĩnh lặng. Nam Thích khách cao lớn đứng trước mặt Pháp sư nhỏ bé, nếu không nhìn kĩ thì sẽ thấy một hình ảnh nữ Pháp sư nép người vào trong ngực nam Thích khách.
[Mật] Huyết Vũ : Thù lao của cô.
[Mật] Phù Đồ : Cảm ơn!
Túc Mạch Dao nhận lấy “tiền công” hí hửng cười tít mắt, giao dịch với những tên lắm tiền nhiều của đúng là sảng khoái mà!
Đột nhiên trước mặt Túc Mạch Dao nhảy ra một khung thoại…
[Huyết Vũ muốn tặng bạn vật phẩm “Hoàng Kinh Trượng”. Tiêu tốn 15000 điểm nhận quà. Đồng ý/ Từ chối?]
Túc Mạch Dao không hề suy nghĩ liền nhấn “Từ chối”
[Mật] Phù Đồ : Tôi chỉ nhận đúng những thứ tôi cần. Trang bị hoàng kim này anh nên đưa cho [Thệ Thủy Niên Giai] thì hơn.
Đây là vũ khí của Pháp sư dù là hệ tấn công hay hỗ trợ đều có thể dùng được, hơn nữa vật phẩm này quý giá như vậy [Thệ Thủy Niên Giai] có lẽ sẽ cần nó hơn cô.
[Huyết Vũ] có vẻ nghe lọt lời của Túc Mạch Dao, không chủ động tặng vật phẩm cho cô nữa mà hắn lại nói.
[Mật] Huyết Vũ : Cô có muốn gia nhập Ỷ Thiên Lâu không?
[Mật] Phù Đồ : Tôi chỉ là một account nhỏ, không dám mơ mộng đứng chung chỗ với đám đại thần các người
[Mật] Phù Đồ : Cảm ơn anh đã mời nhưng không cần đâu.
Nói rồi Túc Mạch Dao nhẹ nhàng xóa hảo hữu với [Huyết Vũ], ngồi lên Tuyết Liên Báo rời đi, nháy mắt không còn thấy bóng dáng.
Để lại nam Thích Khách đứng đó, hắn cúi mặt suy nghĩ, có lẽ giống như [Thệ Thủy Niên Giai] từng nói, cô gái này rất cứng đầu, cô đồng ý giúp hắn là do hắn giở trò ăn vạ mà thôi, nếu không chỉ sợ cô hận không thể tránh xa đám bọn hắn mấy con phố, đừng có dính dáng gì tới nhau là tốt nhất.
Trong lúc hai người trò chuyện, kênh bang “Ỷ Thiên Lâu” xảy ra một cuộc “chiến nước miếng” nội bộ gay gắt.
[Bang] Một Tấc Một Bước : Bang chủ, anh vậy mà đi riêng? Anh rốt cuộc có xem chúng tôi là đồng đội không vậy?
[Bang] Cấm Dược : Đúng đó, vậy giờ chúng tôi làm sao qua ải đây hả?
[Bang] Dạ Khinh Hàn : Trưởng lão, không phải chúng tôi chỉ nói anh có mấy câu thôi sao? Anh đừng có hèn hạ như thế?
[Bang] Thệ Thủy Niên Giai : Tôi hèn hạ? Không phải các người nói không tin tưởng [Phù Đồ] sao, hiện tại lại ngồi đây oán trách cái gì?
[Bang] Cấm Dược : Chuyện này thì liên quan gì đến [Phù Đồ]?
[Bang] Thệ Thủy Niên Giai : Tôi chính là nhờ [Phù Đồ] chỉ dẫn để qua ải!
Kênh bang nhất thời im lặng…
Trong đầu bọn họ chỉ có một suy nghĩ, [Phù Đồ] kia thực sự lợi hại như vậy? Cô ta vậy mà có thể làm không khí trong bang nhất thời ngưng trọng căng thẳng?
Cuộc tranh cãi kết thúc trong không vui, tuy không gây ra hệ lụy gì quá nghiêm trọng nhưng ai nấy đều có một cái gai ghim sâu vào lòng. Không mãnh liệt không tan vỡ, nhưng nó sẽ mang đến cảm giác đau ê ẩm, khi nhắc đến [Phù Đồ] thì cái gai kia sẽ đâm sâu một chút rồi lại một chút, cứ như vậy đến khi rỉ máu, không còn chịu đựng được nữa thì sẽ bùng nổ.
[Huyết Vũ] một bên chứng kiến hết thảy, đôi mắt khẽ chuyển động, không biết đang tính toán chuyện gì…
Túc Mạch Dao thoát khỏi “Yêu Họa Loạn Thế”, xoa xoa cổ có chút mỏi, đứng lên đi xuống bếp tự nấu một bữa trưa đơn giản lấp bụng và đương nhiên không thể thiếu một ly cà phê rồi. Cô vừa nhấm nháp xong bữa trưa thì nhận được tin nhắn từ Túc Phù Tô.
[Phù Tô nữ thần đáng yêu nhất thiên hạ : Chị, chiều nay đi với em đến một nơi đi]
[Túc Mạch Dao : Không đi!]
Túc Phù Tô “…”
Đủ cmn dứt khoát!
[Phù Tô nữ thần đáng yêu nhất thiên hạ : Hai ly cà phê của hãng ADC thì sao?]
[Túc Mạch Dao : Xem như em thông minh!]
Túc Mạch Dao không biết Túc Phù Tô đang âm mưu chuyện gì, chỉ thần thần bí bí hẹn cô ra ngoài. Túc Mạch Dao nhìn đồng hồ, sắp đến giờ hẹn rồi, cô đứng lên chuẩn bị sửa soạn. Cô mặc áo thun quần jean, thêm một đôi giày thể thao màu trắng, mũ lưỡi trai đen cùng một cái khẩu trang che nửa khuôn mặt, cuối cùng mặc thêm một cái áo khoác trùm đầu. Túc Mạch Dao rất sợ nắng, nói chính xác hơn là cô rất dễ say nắng, vì vậy mỗi lần ra đường đều phải bảo vệ từ đầu đến chân mới cảm thấy an tâm.
Địa điểm hẹn gặp mặt là một quán cà phê gần trường đại học của Túc Phù Tô, Túc Mạch Dao có chút ngạc nhiên, nay con bé này rảnh rỗi đến mức có thời gian đi uống nước cơ à?
Bắt đầu ra dáng con người hơn rồi đấy…
Ít ra sự kiện phản bội kia khiến Túc Phù Tô ít say mê “Yêu Họa Loạn Thế” hơn, con bé chịu dành thời gian ra ngoài hít thở, giúp cái cơ thể gà bệnh kia có sức sống hơn một chút, tuy Túc Mạch Dao chướng mắt đôi cẩu nam nữ kia nhưng cũng phải cảm ơn bọn họ phần nào.
Túc Phù Tô đã gọi sẵn hai ly nước, trong đó có một ly cà phê đen đá dành cho Túc Mạch Dao.
Túc Mạch Dao đặt túi xách qua một bên, nhẹ nhàng ngồi xuống “Rốt cuộc em hẹn chị ra đây làm gì?”
Túc Phù Tô thần thần bí bí nói “Bí mật!”
Một lát sau, Túc Mạch Dao cũng hiểu bí mật mà Túc Phù Tô đang nói đến là gì…
Túc Phù Tô muốn mua một account đại thần ở sever của cô, trong khi đang lựa những account mà người chủ trước muốn bán thì vô tình nhìn thấy account này, tương đối hợp ý. Túc Phù Tô thương lượng giá cả với chủ trước một chút thì hai người quyết định hẹn gặp nhau, một tay giao đồ một tay giao tiền, như vậy bọn họ sẽ không mất “hoa hồng” cho diễn đàn.
Cuối cùng sau một hồi thương lượng, chủ trước cũng đồng ý bán cho Túc Phù Tô account kia với giá hơn 4 triệu. Giá gốc hắn rao bán chính là 4 triệu 700 nghìn nhưng nếu trả “hoa hồng” cho diễn đàn thì hắn chỉ nhận được 3 triệu 900 trăm, như vậy hắn thà bán trực tiếp cho Túc Phù Tô, cô vừa trả một số tiền ít hơn mà hắn cũng nhận được số tiền nhiều hơn.
Sau khi giao dịch xong, Túc Phù Tô hưng phấn cầm mã PIN hôn lấy hôn để, cười đến cong cả mắt “Chị, bắt đầu từ lúc này em sẽ giám sát chị đó”
Túc Mạch Dao “…”
Thôi cho tôi xin!
Cuối cùng thì con bé này muốn thế nào? Sao không mua account đó rồi dần đôi cẩu nam nữ kia ra bã luôn đi, còn nhờ cô làm vẹo gì?
Một pha xử lý khá cồng kềnh đến từ vị trí của một đứa thiểu năng…
Buổi tối, Túc Mạch Dao điều khiển nhân vật [Phù Đồ] đi đến bản đồ Hoàng Tuyền, bản đồ này có phép chiến đấu tự do nên cô liền tìm một góc khuất không ai để ý đến chui vào trong đó.
Cô hừ hừ nhìn người đi theo mình từ nãy đến giờ, nam Thích khách đứng cách Túc Mạch Dao một đoạn không xa không gần, thấy cô dừng lại hắn cũng dừng lại theo, ngồi xuống nhắm mắt bế khí.
Cô đương nhiên nhận ra hắn, cao thủ đệ nhất thần bảng – [Huyết Vũ]…
Chỉ cần cô online liền có một cái đuôi “to” đi theo, giống như là hộ vệ riêng vậy, thái độ của hắn rất lạnh nhạt nhưng khi có người muốn tới tiêu diệt cô thì hắn liền giúp cô thoát thân.
[Huyết Vũ] đương nhiên không thể bảo vệ một người mang tên đỏ được, hắn chỉ có thể giúp cô chạy trốn…
Túc Mạch Dao không hiểu ý đồ của hắn, hỏi cũng không nói, cô đành phải mặc kệ, không quan tâm đến thứ phát sáng kia nữa.
Một lát sau có một Cung thủ cưỡi hạc tới, hắn đến trước mặt [Phù Đồ] nhảy từ trên trời xuống xoay hai vòng hệt như tiên nhân giáng trần.
Túc Mạch Dao “…”
Làm ba cái trò mèo…
[Mật] Lục Mộ Ngôn : Chị, thấy em có đẹp trai không?
[Mật] Phù Đồ : Account này của em đủ để báo thù hai kẻ kia. Thế nhé! Cáo từ!
[Mật] Lục Mộ Ngôn : …
[Mật] Lục Mộ Ngôn : Chị, em mua account này để cho chị dùng mà!!!
[Mật] Phù Đồ : ???
[Mật] Lục Mộ Ngôn : Sau này trả thù hai kẻ kia xong, chị cứ lấy account này mà dùng, có nhớ game thì cũng có thể quay lại.
[Mật] Lục Mộ Ngôn : Chẳng phải chị đang chán sao? Trước khi có game nào tốt hơn “Yêu Họa Loạn Thế” ra mắt thì chị cứ vui vẻ ở đây đi…
Túc Mạch Dao sau khi nghe lý luận lủng củng của Túc Phù Tô, không nhịn được cười một tiếng, hình ảnh hai người hòa hợp vui vẻ giữa một rừng hoa Bỉ Ngạn quả thực rất chói mắt…
Một Cung thủ nam sao…
Nghe cũng không tệ.