Đại Thần, Hảo Tụ Hảo Tán - Chương 16
Đại thần quả nhiên nói được làm được, chưa tới ba ngày sau, Túc Mạch Dao không còn nhìn thấy tên [Bổng Bổng] trên bảng xếp hạng Mục sư nữa.
Tin đồn về [Bổng Bổng] bay đầy trời, có người nói cô ta âm thầm bị [Phù Đồ] xử lý, có người lại nói những người chơi bất bình vì hành động hèn nhát của cô ta nên hợp lực ra tay, có người lại nói do fan hâm mộ của [Vạn Lý Bách Ca] gây chuyện…nói tóm lại, không biết nguyên nhân và quá trình như thế nào, chỉ biết kết quả chính là [Bổng Bổng] bị luân bạch thảm đến mức không thể rời khỏi thôn tân thủ.
Chỉ cần cô ta vừa rời khỏi khu an toàn, liền có một đám sói đói nhào lên.
Đám bằng hữu của [Bổng Bổng] vì bảo hộ cô ta mà bị đám người kia đánh cho rớt mấy cấp, thời gian gần đây không thấy đi chung nữa, có lẽ như bọn họ đã chuyển sang giai đoạn “Bạn thân, thân ai nấy lo” rồi.
[Vạn Lý Bách Ca] càng không phải nói, hắn trực tiếp bị đẩy khỏi bảng xếp hạng mười người mạnh nhất hệ Chiến sĩ, tụt hẳn 6 level, một thân trang bị cực phẩm cũng không còn bao nhiêu món, không có thảm nhất chỉ có thảm hơn.
Túc Mạch Dao hôm nay mặc một bộ váy màu xanh lam đơn giản, chân mang giày cao gót, trước khi ra cửa còn mang theo một cây dù màu đen lớn, thời tiết sáng nay nắng gắt, nếu không mang theo đồ phòng hộ có lẽ cô sẽ bị nướng thành thịt cháy.
Địa điểm hẹn của Túc Phù Tô không xa căn hộ lắm, Túc Mạch Dao quyết định đi bộ.
Hôm này, tầng trệt của khu trung tâm thương mại MOZY tổ chức một lễ hội hóa trang, mọi người sẽ hóa trang thành nhân vật trong truyện tranh, phim hoạt hình hoặc một trò chơi nào đó mà họ yêu thích, Túc Phù Tô được mời đến tham dự, có lẽ cũng là một khách mời quan trọng.
Túc Mạch Dao vượt qua làn người đông đúc, tìm đến vị trí của Túc Phù Tô, khi cô nhìn thấy Túc Phù Tô đằng xa đang phấn khích vẫy tay về phía bên này, bất giác nhíu chặt mày.
Như thế nào lại hóa trang thành Mục sư của “Yêu Họa Loạn Thế”?
Lại còn tạo hình giống hệt nhân vật [Phù Đồ]…
Bộ sợ không ai nhận ra mình chính là [Phù Đồ] hay sao?
Túc Mạch Dao thở ra một hơi, nhấc chân bước về phía đó.
Túc Phù Tô tầng tầng lớp lớp quần áo sự kiện, mồ hôi đã thấm ướt cả một mảng lớn, lớp trang điểm cũng nhòe đi một chút.
Túc Mạch Dao tiến tới, đưa cho Túc Phù Tô một lon nước ngọt mát lạnh “ Nghỉ một chút đi”
Túc Phù Tô cười hì hì nhận lấy, tự nhiên mở nắp, ngay lúc định đưa lên miệng uống thì một cái ống hút xuất hiện trước mắt.
Túc Mạch Dao nhăn mày “Chú ý hình tượng”
Túc Phù Tô nhảy nhót nửa ngày cũng đã sớm mệt, nước lạnh chảy xuống cổ họng đánh bay uể oải, cô thoải mái thở ra một hơi dài.
“Chị, tối nay giúp em qua ải đi”
Túc Mạch Dao ngồi một bên, hơi kinh ngạc đáp “Em lên level 90 rồi à?”
Túc Phù Tô lắc đầu “Chưa, mà dự kiến trong đêm nay thôi”
Túc Mạch Dao bình tĩnh nhấp một ngụm cà phê, thản nhiên nói “Không, lát nữa chị phải dẫn đồ đệ đi luyện cấp”
Túc Phù Tô biễu môi “ Chị, chị cưng chiều đồ đệ quá rồi đó. Mấy ngày nay đều lo cho hắn, thời gian đi chụp hình cùng em cũng không có”
Túc Mạch Dao hừ hừ “Ai bảo tiểu đồ đệ nhà chị ngoan như vậy?”
Hai người trò chuyện rất lâu, mỗi người một câu rồi lại một câu, nhất thời không để ý có biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm bên này, mãi đến khi có một nữ sinh nhỏ nhắn đánh bạo cầm điện thoại bước đến, hơi ngại ngùng nói “Xin lỗi, nhưng cho em xin chút thời gian chụp hình hai chị không ạ?”
Túc Mạch Dao nghĩ nữ sinh này chỉ muốn chụp hình Túc Phù Tô nên tự giác tránh xa ra, không ngờ nữ sinh kia lại nói “Em muốn chụp cả hai người ạ”
Túc Mạch Dao “…”
Túc Phù Tô cười hì hì, kéo tay Túc Mạch Dao đến gần “Đợi bọn chị tạo dáng đã nhé”
Túc Mạch Dao ù ù cạc cạc bị Túc Phù Tô uốn nắn đủ kiểu, cô không giỏi trong việc tạo dáng trước ống kính, từ đầu đến cuối đều do Túc Phù Tô phụ trách, rất nhiều người vây quanh, thi nhau chụp ảnh hai người.
Không thể trách được, Túc Phù Tô với Túc Mạch Dao có nhiều góc nhìn cực kì giống nhau, mà bọn họ lại đang mặc quần áo trái ngược, một cổ trang một hiện đại, nếu biết cách tạo dáng sẽ giống như một người nhưng ở hai thời không khác nhau, kiếp trước cùng kiếp này gặp nhau qua một tấm kính.
Túc Mạch Dao bị kéo tới kéo lui đến choáng váng đầu, mùi cơ thể cùng mồ hôi xộc lên khiến cô khó chịu nhăn mặt, thiếu chút nữa là bùng nổ, may mắn lễ hội rất nhanh đã kết thúc, xem như là cứu cô khỏi một màn nước sôi lửa bỏng.
Túc Phù Tôi vội vàng kéo Túc Mạch Dao rời đi, chỉ sợ chút nữa bà chị khó tính này lại bắt đầu càm ràm.
Nữ sinh kia ôm điện thoại trong người hưng phấn đến mức gào thét, hai người mẫu khi nãy thực sự quá đẹp, cho dù là góc chụp nào bọn họ đều cực kì xuất sắc, nhất định phải đem khoe với đám bạn, cho bọn họ ghen tị chết đi.
Nữ sinh chạy đến ngã rẽ liền bị hai nam nhân cao lớn chặn đường, một trong hai người đưa điện thoại tới, mỉm cười dịu dàng nói “Tôi muốn xin ảnh của hai người lúc nãy”
Nữ sinh “…”
Hóa ra là xin ảnh…
Còn nghĩ ban ngày ban mặt, bọn họ lại dám ra tay cướp đồ ở chỗ đông người như thế này.
Cảm thấy có người cùng sở thích, nữ sinh rất phấn khích cùng bọn họ chia sẻ ảnh.
…
Túc Mạch Dao rời khỏi thiền điện, nhân vật [Phù Đồ] đã lên level 70, cô vừa chọn kĩ năng thích hợp tiếp theo để đi theo con đường khống chế cứng, cũng đã để dành ra một số tiền, đủ cho Túc Phù Tô tẩy toàn bộ tu vi kĩ năng nếu con bé không thích đi theo con đường này.
Nhân vật [Phù Đồ] đã trở lại level ban đầu, nghề nghiệp phụ cũng tăng vọt so với trước, hiện tại chỉ còn lại trang bị nhân vật mà thôi…
Túc Mạch Dao ngẫm nghĩ một chút, quyết định kéo đồ đệ lên level 60 xong rồi kiếm cho hắn một bộ trang bị tốt, khi đó xem như đã giúp hắn vẽ đường xong, đem đá đi cũng không quá mức thiệt thòi.
Chân trước vừa ra khỏi thành Kim Lăng chân sau đã gặp phải [Thệ Thủy Niên Giai], hắn cười hì hì sáp tới.
[Phụ cận] ??? : Đồ Đồ, tôi đang chờ cô hướng dẫn qua ải 100 đây.
Túc Mạch Dao nhướn mày, thẳng thừng từ chối.
[Phụ cận] Phù Đồ : Ngày mai lại nói. Còn nữa, tôi với anh không quen, đừng có gọi tên thân thiết như vậy!
[Phụ cận] ??? : Được rồi…
[Phụ cận] ??? : Không thể trong tối nay sao?
[Phụ cận] Phù Đồ : Bận đưa đồ đệ đi luyện cấp.
[Phụ cận] ??? :…
[Thệ Thủy Niên Giai] khung thoại hiện ra một loạt dấu chấm dài, Túc Mạch Dao đợi mãi cũng không thấy hắn nói thêm gì nữa, nhanh chóng xoay người rời đi.
[Thệ Thủy Niên Giai] khoanh tay, ngẩng đầu nhìn về phía người đứng sau lưng, không ai biết người này xuất hiện từ khi nào.
[Phụ cận] ??? : Đắc ý lắm chứ gì?
Khung cảnh mỹ lệ mờ ảo giống như vang lên một tiếng cười khẽ…